作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

释函可介绍

释函可
释函可 ►1257篇诗文

释函可(1611-1659),字祖心,号剩人,俗姓韩,名宗騋,广东博罗人。他是明朝最后一位礼部尚书韩日缵的长子。明清之际著名诗僧。
释函可(1611-1659),字祖心,号剩人,俗姓韩,名宗騋,广东博罗人。他是明朝最后一位礼部尚书韩日缵的长子。明清之际著名诗僧。
相关资料
相关作品
明朝释函可
经年抱铗向空门,白水黄瓜老瓦盘。不是阇黎钟忽断,何人真感孟尝恩。
jīng nián bào jiá xiàng kōng mén
bái shuǐ huáng guā lǎo pán
shì zhōng duàn
rén zhēn gǎn mèng cháng ēn
明朝释函可
去岁怜君馀一弟,予今一弟昧存亡。囊中定有还生药,肯任龙沙白骨荒。
suì lián jūn
jīn mèi cún wáng
náng zhōng dìng yǒu hái shēng yào
kěn rèn lóng shā bái huāng
明朝释函可
故乡到去想全非,恨不当年拔宅飞。逢著相知棋莫看,西风华表待君归。
xiāng dào xiǎng quán fēi
hèn dāng nián zhái fēi
féng zhe xiàng zhī kàn
西 fēng huá biǎo dài jūn guī
明朝释函可
风雨同床定赋诗,诗中定话苦相思。老僧恨不冲泥过,只恐天晴又别之。
fēng tóng chuáng dìng shī
shī zhōng dìng huà xiàng
lǎo sēng hèn chōng guò
zhī kǒng tiān qíng yòu bié zhī
明朝释函可
开门三尺没空阶,欲问袁安愿又乖。自是雪深堪葬骨,更无馀地著吾侪。
kāi mén sān chǐ méi kōng jiē
wèn yuán ān yuàn yòu guāi
shì xuě shēn kān zàng
gèng zhe chái
明朝释函可
一度关门便是仙,才经两月已千年。鹤飞纵有归来日,只恐人民未必然。
guān mén biàn 便 shì xiān
cái jīng liǎng yuè qiān nián
fēi zòng yǒu guī lái
zhī kǒng rén mín wèi rán
明朝释函可
案头恰置此孤峰,峰顶何人插古松。为问山灵如可借,杖挑随处得相从。
àn tóu qià zhì fēng
fēng dǐng rén chā sōng
wéi wèn shān líng jiè
zhàng tiāo suí chù xiàng cóng
明朝释函可
抖擞曾无一寸毡,只将双眼看残年。邻翁斗粟浑閒事,续得寒儒命一线。
dǒu sǒu céng cùn zhān
zhī jiāng shuāng yǎn kàn cán nián
lín wēng dòu hún jiān shì
hán mìng xiàn 线
明朝释函可
岩边茆屋出林梢,乱石支床雪半消。拗得松枝重洒扫,壁间犹挂旧时瓢。
yán biān máo chū lín shāo
luàn shí zhī chuáng xuě bàn xiāo
niù sōng zhī zhòng sǎo
jiān yóu guà jiù shí piáo
明朝释函可
叹惜前朝五寺僧,云窝占尽一层层。即今夜雨青燐遍,疑是琉璃古佛灯。
tàn qián cháo sēng
yún zhàn jìn céng céng
jīn qīng lín biàn
shì liú dēng
更多关于释函可的古诗>>
古诗文网©赣ICP备18007976号-1 | 关于我们